Có 1 số bạn bức xúc vì mình trưa có nhắc tới em nó. Cho mình kể nốt 1, 2 cháp nhá. Cứ phải đầu đuôi tý chứ lẽ nào các bác định một phát ăn con gái nhà người ta luôn à.
những bạn không hiểu gì về game bỏ qua 1, 2 chap nữa cũng được. :v
Những ngày tiếp theo thì vẫn trả có gì mới mẻ.
Có hôm đi hái trộm dưa leo, rồi có hôm vào nhà thằng Lâm câu cá nướng. Éo ngon bằng gà nhưng cũng trả chê vào đâu được.
Đá bóng xuốt ngày. Chiều lại cùng mấy thằng trẩu tre đi ra nét. Nghe nhạc sàn bắn hafl life cho phiêu. Nói thật đấu với bọn này mình toàn phải chấp người với bắn lục bạc chứ mình dùng hết 100% công lực thì bọn này chỉ có cách cờ trắng mà đầu hàng chứ bắn với bèo gì nữa.
Trở lại cái trò mà ngày đầu mình chỉ biết nghe nhạc trong game thì mình cũng đã tiến bộ hơn hẳn.
Đánh đã lên tới 20 phu. Vẽ những khoanh ruộng ấm, và cũng đã biết lên đời 3 ở tầm phút 25 để đánh.@.@
Mình nghe thằng anh bảo ai đánh cũng ao ước cầm Shang nên đánh mình toàn chọn Shang (phu rẻ vê lờ, 35 food/1 phu.)
Lúc đấy mình toàn chơi ngựa R vì nó cần mỗi thực và gỗ lại chạy khá nhanh chứ không còn đánh BB từ đời 1 như những hôm đầu nữa. Nhưng mà vẫn gà lắm, lên 2 xong toàn vẽ ruộng để lấy food lên 3 chứ trả ăn hoang mấy. Mà xin ngựa R cứ xin ở 1 nhà BA mới củ chuối chấm muối chứ. Đành ra mỗi lần sinh ra được có 1 con ngựa R.
Càng về sau được thằng anh mình dậy dỗ nên ngày một tiến bộ, từ đời 1 lên lúc kích 3 toàn ăn hoang. Đánh phu cũng nhiều hơn cứ tầm 24 phu. Biết câu voi về nhà chính nhưng cũng đa số là chết dân. :v
kích đời 3 cũng dần rút ngắn time khoảng 15phút tới 20phút, có những trận kích 3 ở tầm phút 15 là mình khoái chí tử rồi trong khi thằng anh mình toàn đầu 10, đầu 11.
Nghe lời thằng anh nên mình chuyển sang đánh random thì mới khá lên được. Đánh random vào Greek mình đóng nhà BA rồi kích bánh xe ở BM xong xuôi hết rồi mà ấn vào nhà BA để xin cung R éo thấy đâu. Nản vê lờ. Quay sang hỏi thằng anh thì ổng bảo Greek làm éo gì có cung R. Thế là lúc đấy mình học cách đánh chém. Rồi từ đấy mình chuyên đánh chém bất kì quân gì vì sợ không có ngựa R. Mãi về sau mới thuộc hết các quân của AOE cũng như quân gì biết đánh cái gì.
Đầy lần mình vác lạc đà lao vào bọn BY. Éo hiểu tại sao lạc đà to cao đẹp trai mà lại nằm trước bọn đi bộ như BY. Thằng anh chửi mình ngu rồi dậy đâm Y lại hoặc thủ phù.haizz vãi lọ. Hơn chục ngày luyện tập hầu như không nghỉ hôm nào thì đã kích đời 3 quanh phút 15 và đã biết bú hoang đánh chém. Đấu team với bọn nó cũng đã biết chém dân móc máy cho đồng đội tay to. Nói phét thế chứ mình lên đời sau hẳn 1 quãng thì hầu như toàn bị chém dân. Xin được vài con lạc đà đi chém cho đỡ buồn thôi chứ biết làm gì đâu.
_Reng.......reng......reg....- đang ăn cơm với nhà bác thì điện thoại reo ầm ĩ, mất ngon vãi lọ.
_Alo. cô hả? - mình dự là thằng anh mình quậy cái gì ở trường rồi bị gọi về nhà cho no đòn rồi. Quay sang nhìn ổng thì mặt ổng vẫn tỉnh bơ và nhai cơm phồng mồm.
......
_Ngày kia hả?- bác mình nói.
.........
_Cứ để 2 anh em nó chơi với nhau hết hè đi rồi anh đưa cháu về - 2 người vẫn đang nói chuyện nhưng mình đoán ra chắc chắn là thân mẫu đang gọi mình về.
(
.......
_Học đội tuyển toán à? - bác mình nói tiếp.
.......
_Ừ thế để chiều ngày kia anh đưa cháu về. -
Ôi chán đi chơi đang sướng mà lại phải về rồi, nản vãi trầy ra.
Bác cúp máy rồi quay ra nói.
_Ngày kia bác đưa về để đi học đội tyển, mẹ vừa bảo cho bác.
_Dạ vầng - một chút buồn nuối tiếc vì ở chơi với bọn trẩu tre đang zui mà lại phải về.
Xúc nốt bát cơm rồi lên gác nằm toàn thấy chán là chán thôi. Người ta đi chơi nhớ nhà muốn về mà mình lại éo thấy nhớ nhà là thế éo nào nhở? Clgt? Có bác nào đồng cảnh ngộ thì thông cảm cho mình nhé.
Admin: Đọc truyện hay mới nhất tại Hải Khê Blog
_Buồn không chú? - ổng hỏi.
_Không. - mình cũng trả lời bừa cho sớm trợ.
_Mày với bọn thằng Linh vẫn chơi thân với nhau chứ. - ổng tự nhiên lắm truyện.
_Ừ.
_Thế chú mày với con Hạnh gần nhà thế nào rồi? - ổng dò xét.
_Anh điên à, trả thế nào cả - tự dưng ổng nhắc tới nó mình trả biết thế nào mà thấy khó chịu trong người.
_Nó thích mày còn gì nữa - ổng lại chém.
_E đã bảo không rồi mà lại - mình cáu xụ. trả biết thế nào mà thấy nóng ran trong người đành giả vờ cáu cho qua truyện.
_Cáu cl à. Năm ngoái tao về thấy nó toàn chạy theo mày tao mới bảo thế chứ.- thằng anh mình nguỵ biện.
_Ừhm.....
_Con Hạnh bé mà xinh phết, dễ thương nữa, tao thấy thích nó mày ạ - thằng anh mình đang thổ lộ à.
_Ừhm..... - lòng bỗng trống vắng quá đành ậm ừ mà thấy cổ họng đăng đắng. Sao mà mình thấy nhớ nụ cười ngây thơ vô số tội của nó thế không biết nữa.
_Mày bị sao vậy? - ổng lại dò xét.
_Em không sao. - trả hiểu lúc đấy mình nghĩ về cái gì nữa. Một nỗi buồn mà không biết là về cái gì. Có lẽ là sắp phải về nhà cũng nên.
_Mày nhớ hôm tao đi câu cá cùng mày với con Hạnh ngoài ngòi không? - thằng anh mình mới tý tuổi đầu mà dính dáng yêu đương này nọ ghê thế éo biết.
_Ừ...haizz
_Thôi éo nói chuyện với mày nữa. - Ổng nói xong chạy xuống nhà dưới để tránh cái mặt mình.
Bỗng nhắm mắt nghĩ lại buổi sáng hôm ấy......
(........9h sáng ở nhà mình. 2 anh em vác cần câu ra ngòi câu. Đi ngang đường qua nhà nó thì y như rằng nó đòi đi theo.
_Anh S đi câu cá à cho em theo với.!
_Ở nhà đi, mày đi ngã
xuống hồ để chết tao à - mình vẫn hù nó như bao lần khác.
_Em lớn rồi mà không đã được đâu - nói xong nó cười khì khì rồi mở cổng lao ra không cần sự đồng ý của mình.
Ra hồ cá mình với thằng anh mình mỗi đứa một chỗ ngồi câu như 2 ông kễnh. Trời đã nắng đậm, rát thấy mồ. Đúng tiết trời thái bình giữa hè có khác.
_Bạn ơi mình cho mượn mũ này - thằng anh mình dại gái lấy chiếc mũ tai bèo chìa ra cho nó mượn.
_Hì, thôi mình không cần đâu. Cũng không nắng lắm - chắc nó ngại thằng anh hộ pháp của mình.
Mịa nó dám chém gió à, trời nắng nóng ngang cái lò luyện tiên đan của thái thượng lão quân mà nó dám không nắng.
Nhìn thấy nó ngồi cạnh mà mồ hôi nhễ nhại lăn dài trên má mà cũng thấy thương thương.
_Mày đội mũ tao này không về ốm mẹ mày sang bảo mẹ tao thì phiền lắm. Đã bảo đừng có đi theo rồi lại còn. - mình dúi cái mũ cho nó mặt cau có vì đang ức chế.
Nó lấy đội cái rụp vào đầu không thương tiếc.
_Cám ơn anh S nhé! - nó cười tít mắt nhìn mình. Không hiểu sao những lúc mà nó cười là mình cảm thấy nhẹ lòng hẳn đi.
_Lần sau cấm đòi đi theo tao đấy. Hôm nay về tao mà ốm thì đừng hòng tao chơi với mày nữa - mình nạt nó ngay chứ không thể chiều nó được.
Mịa nhà nó mình biết ngay mà, nó lại mắt ươn ướt, mồm méo xẹo đang định há ra tính khóc nhè ăn vạ.
_Thôi nín đi lần sau đi đâu tao lại cho đi cùng - trả còn cách nào khác mỗi khi nó định ăn vạ như thế cả.
Xong nó lãi tươi cười ngay được. Đúng cái đồ nước mắt cá xấu.
Trả câu được cái vẹo gì nên về luôn cho nó sớm chợ. Đi về thằng anh mình ngáo vãi, làm quen với nó luôn chứ. 2 đứa nói điếc hết cả lỗ tai........)
Nghĩ linh tinh thêm một lúc rồi ngủ quên cmn lúc nào không biết.
Loading.................
{ 0 nhận xét... read them below or add one }
Đăng nhận xét